top of page

Hành trình đến ngôi trường mơ ước của tớ rất dài

Nhưng có một điều tớ tự hào

Đó là tớ đã tự chứng minh được cho bản thân một vài điều còn hoài nghi vì chưa thấy bằng chứng.


Thứ nhất, điểm chác hay thành tích có nhiêu dùng nấy.


Lúc nộp đơn, tớ cũng xem nhiều video kiểu ‘Mình đã đậu trường X như thế nào’ rồi liệt kê điểm chác hồ sơ ấn tượng mà không biết các bạn tốn bao nhiêu công sức mới xây dựng được. Lúc đó tớ có bảng điểm rồi, thành tích cũng vậy rồi. Điểm của tớ thua tất cả những người đậu trường X mà tớ biết. tớ cũng nản, nhưng tớ không tự trách, vì tớ biết đặc quyền - bệ phóng của mỗi cá nhân - là khác nhau, và tớ đã cố gắng hết sức rồi. Dù có gì trong tay, cậu hãy luôn nhớ bài trên tay có lá nào cũng phải chơi hết mình. Điểm không đổi được thì tớ thi thêm SAT. Thành tích vậy rồi thì tớ làm resume. Quan trọng nhất, tớ đầu tư thật nhiều cho bài luận, vì tớ hiểu thứ duy nhất chạm đến lòng người và xây dựng được ý niệm về con người tớ, trên cả những con số và gạch đầu dòng, chính là con chữ tớ viết ra. Mọi thứ khác đã là hằng số, hãy tập trung vào biến số trên tay cậu.


Thứ hai, dù cạnh tranh có lớn đến thế nào, dù cơ hội nhỏ ra sao, nếu cần làm đều phải làm, không hỏi thêm.


Lúc tớ bảo với cô tư vấn tuyển sinh ở trường tớ là tớ muốn nộp đơn trường này, cô bảo đừng, cho đến lúc đó đã có 12 bạn khác cũng cùng nguyện vọng.


Tớ không biết có mấy bạn khác cùng nộp đơn. Những bạn tớ biết cùng nộp đơn đều vô cùng giỏi. Nhưng để điều đó ngăn tớ làm việc tớ cần làm thì thật là vô cùng phí phạm. Không đáng. tớ nhớ là tớ đã tự nhủ, nếu không nộp sẽ hối hận. Làm sẽ khó, không làm còn khó hơn.


Bạn tớ cô ấy cũng bảo đừng nộp ED vào một trường vì hiện tại điểm của bạn không cao, chờ RD thì cơ hội tốt hơn, mặc dù nộp ED có thể tăng khả năng đậu của bạn.


Điểm bạn ấy bằng điểm tớ. Không ấn tượng thôi chứ không hề thấp. Bạn biết được một bạn khác cùng điểm vẫn nộp đơn trường đó. Nếu bạn kia đậu, bạn tớ gần như không còn cơ hội nữa. Quãng thời gian khi chưa có kết quả, bạn tớ thực sự hối hận. Bạn kia dù không đậu, chẳng hối hận điều gì.

Một cô khác bảo tớ đừng nộp vì vô cùng rủi ro, lỡ đậu mà trường ki bo không cho đủ tiền, mà đó là nếu còn đậu. Có khi trường thấy không trả được học phí lại cho trật thẳng cẳng.


Người tính không bằng trời tính. Đúng là trường tớ có tiếng giàu mà ki bo, nhưng may mắn thay, bắt đầu từ năm nay trường mở rộng hầu bao cho sinh viên quốc tế và các gia đình thu nhập thấp. Tớ lại rơi vào cả hai nhóm. Cứ làm tốt việc của mình, vũ trụ sẽ hồi đáp.


Thứ ba, và cũng quan trọng nhất, là cậu hoàn toàn có thể chạm đến ước mơ mà không cần phải thức đêm, căng thẳng, bỏ bữa hay chung lại là tự hành hạ mình.


Tớ từng nghĩ, muốn leo được lên cao phải vật vã ghê lắm. Các youtuber tớ xem đều kể họ phải chịu đựng rất nhiều căng thẳng và áp lực thời cấp ba để đậu vào ngôi trường mơ ước. Tớ cũng sợ. Tớ sợ nếu mình cứ bình ổn như thế này thì không đủ áp lực để gò ép bản thân thành kim cương.


Giờ tớ biết rồi. Tớ có thể phấn đấu tiến đến mục tiêu mà không phải bắt bản thân chịu đựng vấn đề tâm lý. Cậu cũng xứng đáng có thân tâm khỏe mạnh khi vẫn đang cố gắng. Bật mí là cơ thể và tâm trí càng khỏe mạnh thì mọi thứ cậu làm càng nhẹ nhàng trơn tru. Mở bài tập ra làm khi đã tắm rửa sạch sẽ tự dưng nó dễ dàng hơn.


Giai đoạn đó tớ có ngủ muộn, nhưng không phải vì học mà những thứ linh tinh (tuổi này nó thế). Tớ không uống cà phê, không thức trắng hay ngồi một chỗ từ sáng đến đêm để làm bài rồi ăn tạm bợ. Tớ vẫn rề rà một tiếng ăn tối. Tớ vẫn thỉnh thoảng đi chụp ảnh sự kiện. Tớ vẫn thích giặt đồ gấp quần áo. Tớ vẫn hay ngắm hoàng hôn và chụp ảnh cây cối gửi cho cả nhà. Tớ vẫn nhất quyết tham gia chuyến leo núi mặc dù cô hiệu phó học tập gửi thẳng mail bảo tớ ở lại mà làm bài tập Phim cho đúng hạn. Tớ cũng phải hy sinh vài thứ. Tớ gọi cho bố mẹ ít hẳn. Tớ không tham gia hoạt động ở trường năng như trước. Tớ không thể ngồi nói chuyện với bạn mà quên hết thời gian. Nhưng không sao, ở thời điểm nào cũng có ưu tiên. Tớ đang dần đọc sách lại, gọi cho cả nhà nhiều hơn, còn chụp ảnh quay video nữa. Kì sau tớ sẽ lại kết nối với các bạn, tập thể dục, tập nhảy, đi leo đồi, nấu ăn, học gì đó mới.


Chăm sóc bản thân, nói vậy mà không dễ. Không dễ khi mà xung quanh đứa nào cũng căng thẳng. Không dễ khi mà nhịp sinh hoạt chung của cả trường là thức khuya, dậy muộn, bỏ ăn sáng, nghỉ học. Không dễ khi mà thấy người ta vẫn đi chơi như thường còn mình chui vào ổ. Chính mình phải hiểu ưu tiên của mình, phải để người ta sống theo nhịp của người ta và mình sống theo nhịp của mình, không phán xét hay tự chỉ trích. Vã lắm thì cứ nghĩ, khổ trước sướng sau vậy. Mỗi bước chắc chắn cậu tiến lên trong hành trình của mình, vũ trụ sẽ hồi đáp bằng một lực tương đương.


Thứ tư, là courage of conviction.


Tinh thần này phải cảm ơn Elle Woods =))) Just like other girls, I like Legally Blonde. Courage of conviction là dám tin chắc vào suy luận của bản thân đến cùng. Bạn tớ người Trung cũng nộp đơn vào trường X và bạn ấy làm một video về văn hóa Thượng Hải mãn nhãn như MV, thuê cả người quay. Tớ lại nghĩ nếu nói về văn hóa Trung thì bất cứ người Trung nào cũng nói được, nhạt đi dấu ấn cá nhân, mà Trung Quốc cũng không phải ít dân. Thế là tớ kể về bàn tay tớ. Phần lớn video không có mặt tớ. Hơi điên, nhưng hiệu quả. Thầy dạy Phim tớ còn có ý tưởng đừng quay mặt mình nói thẳng vào camera cơ, nhưng tớ không đủ gan làm thế haha.


Nên là người ta làm gì làm, mình tham khảo thôi, rồi tự chiêm nghiệm cho chính mình.


Thứ năm, là ý niệm về may mắn.


Tớ vẫn nghĩ mình vô cùng may mắn. Nói may mắn không phải là không làm gì cũng tự dưng có được cái mình chẳng xứng. May mắn ở đây là có kết quả tương xứng với nỗ lực mình bỏ ra. Tớ biết có nhiều người mặc dù rất cố gắng nhưng kết quả không như ý. Tớ cũng có lúc sợ rằng công sức này chẳng đổi lại được gì. Giờ đây kết quả xứng đáng, tớ vô cùng biết ơn.


May mắn còn có những dạng khác. Trên kia mình kể có bạn nộp đơn ED mà không đậu. Hóa ra, trường chỉ cấp bằng Bachelor of Arts mà bạn muốn học Vật lý nên không đỗ lại là trong cái rủi có cái may. Vì thế, các bạn à, cứ làm hết mình, rồi cuối cùng bạn sẽ ở đúng nơi mình cần thôi. Có thể hiện tại bạn chưa nhìn ra, nhưng sau này nhìn lại sẽ thấy mọi thứ cần phải xảy ra theo trình tự đó mới có bạn của ngày hôm nay được. Vậy nên, cứ giữ ngọn lửa trong lòng mà đi tiếp nhé. Tớ tin ở cậu. Mà kể cả là tớ không tin đi thì kệ tớ, cậu vẫn phải tin vào chính mình.


289 views2 comments

Người ta thường động viên nhau Cố lên, rồi sẽ vượt qua thôi Nhưng mà mình sẽ không nói thế Mình sẽ bảo cậu trân trọng giây phút còn được cố gắng hôm nay Vì có thể khi mọi sự đã qua rồi, cậu sẽ không thể quay về chấn chỉnh bản thân được Chỉ có thể ước gì đã cố gắng thêm một chút Bây giờ còn có thể thay đổi được thì hãy biết trân trọng Nếu bây giờ còn có thể đọc lại bài luận lần nữa mà chỉnh sửa Nếu bây giờ còn có thể điền hồ sơ để nộp cho đúng hạn Nếu bây giờ còn có thể chuẩn bị câu hỏi phỏng vấn Thì hãy tận dụng nhé Đã dồn toàn bộ tâm trí vào từng chút từng chút trước mắt này, thì không còn tâm trí mà lo lắng hay hối hận nữa Lo lắng về kết quả tương lai à Hối hận về con điểm không cao lắm à Đặt tâm về hiện tại nào Ý nghĩ này là động lực to lớn đẩy mình về phía trước Và khi đặt xuống được lo lắng và hối hận thì cái bị trên vai mình nhẹ hơn nhiều, cậu ạ




116 views1 comment

Làm mentor cho chương trình Road to UWC, chương trình giúp đỡ các bạn học sinh nộp đơn vào học bổng UWC, dù chưa hoàn thành tuyển chọn mentee nhưng mình đã học hỏi được từ các bạn thật nhiều.


1. Những ngày qua đọc đơn, phỏng vấn, mình nhận ra cái chính của làm mentor không phải là chỉ dẫn các bạn, cái chính là lắng nghe và thấu hiểu câu chuyện và tâm tư của các bạn. Nhiều lúc ý kiến của mình cần nhường lại cho các bạn được thoải mái thể hiện mình vì ai cũng có một câu chuyện riêng làm nên con người bạn ngày hôm nay. Việc tốt nhất mình có thể làm là định hướng cho bạn cách phát triển hết mức sở trường đó.


2. Đối với mình, những ứng viên nổi bật nhất là những bạn đã đào sâu vào một sở thích, một mối quan tâm hay một lĩnh vực và tìm thấy giá trị của mình trong đó. Mỗi khi nhắc đến bạn đó là mình nhớ ngay bạn này làm phim, bạn kia đọc tarot giỏi. Các bạn đó có thể nói say sưa về sự hạnh phúc và bài học có được khi làm việc đó. Có thể hoạt động đó chỉ đơn giản thôi nhưng bạn thể hiện được tâm huyết hay động lực thúc đẩy mình tiếp tục đã là cho thấy tiềm năng đóng góp cho cộng đồng và xã hội rồi. Cái quan trọng là khi bạn cho thấy tiềm năng phát triển mảng đó trong tương lai, bạn đang cho các mentor một lý do để tin tưởng và đặt hy vọng vào bạn, mặc dù hiện tại có thể bạn chưa tự tin với khả năng của mình lắm. Vậy rốt cuộc là, bạn chẳng cần nhiều hoạt động ngoại khóa hay giấy chứng nhận tham gia. Nếu đó đều là những hoạt động bạn yêu thích và thấy ý nghĩa thì hãy cứ làm, mình vui là đủ, nhưng đừng ép mình làm chỉ vì bộ hồ sơ. Người chấm thực ra không để ý lắm những hoạt động mờ nhạt chỉ được đề cập đến. Mình nói vậy không phải để khuyên bạn ngừng làm những hoạt động nhỏ, mình nói vậy để đỡ cho bạn công sức và thời gian bỏ ra làm một việc mình không thích chỉ để tăng điểm hồ sơ trong khi việc đó còn không được chú ý đến. Vì sao không được để ý? Vì hoạt động đó không nói lên điều gì về tính cách, con người và giá trị của bạn, mà đó mới là cốt lõi để người chấm hiểu về bạn. Cuối cùng thì, tụi mình chỉ muốn hiểu bạn mà thôi, vì mentor là người đồng hành mà.


3. Nhiều khi, hoạt động dày đặc lại phản tác dụng. Quá bận rộn dẫn đến ảnh hưởng cuộc sống và sức khỏe thì ai cũng biết, nhưng một danh sách thành tích dài mà không có trọng tâm thì ít ai nói đến. Khi nhìn hồ sơ một bạn làm thành viên của chục dự án khác nhau, mình băn khoăn tự hỏi điều bạn thực sự quan tâm là gì, khả năng của bạn nằm ở đâu, vì một cái bánh chia ra càng nhiều thì mỗi miếng càng nhỏ. Tham gia nhiều hoạt động bề nổi cũng tạo ấn tượng là bạn chỉ làm cho đẹp hồ sơ để đi du học, chứ không phải du học để theo đuổi những giá trị lớn hơn bản thân mình. Nếu thấy mình chỉ làm cho có, hãy mạnh dạn bỏ bớt một vài thứ và tập trung tinh thần làm một số nhỏ mình thật sự quan tâm và có tiềm năng phát triển. Một dấu hiệu tốt cho những hoạt động đáng đầu tư là xem xem mình có hào hứng kể về nó cho người khác không. Nếu có, khả năng cao là bạn sẽ tìm tòi nghiên cứu thêm về nó, hay cố gắng giúp đỡ được nhiều người hơn với hoạt động đó, hay nỗ lực luyện tập để giỏi hơn. Chung quy lại, cũng là đầu tư cho một vài sở trường nổi bật để khám phá bản thân, xây dựng giá trị và mở rộng thế giới quan.


Lý thuyết nhiều rồi giờ ví dụ nhé. Có một bạn rất coi trọng kể chuyện - storytelling - và chuyện kể của bạn được thể hiện qua cả vòng đơn và phỏng vấn. Qua những câu chuyện của người khác, bạn biết trân trọng cảm xúc con người, tôn trọng sự khác biệt và mong muốn phá vỡ rào cản định kiến. Cách bạn kể về sở trường đó cho thấy khả năng lắng nghe, lòng trắc ẩn và rất nhiều sự thú vị trong cách tiếp nhận thế giới. Qua đó, tụi mình cũng hiểu bạn và kết nối với bạn được nhiều hơn, tạo được ấn tượng.


4. Hãy chân thành. Sự chân thành luôn tỏa sáng. Hôm nay có bạn thành thực nhận là mình không tốt Tiếng Anh mà vẫn cố gắng phỏng vấn bằng Tiếng Anh vì sợ bị từ chối. Khi được tiếp tục phỏng vấn Tiếng Việt, bạn đã thể hiện tốt hơn rất nhiều, cho thấy tiềm năng có thể đã bị bỏ qua. Hôm khác có bạn không qua vòng đơn nhưng thành thực xin bọn mình một cơ hội được phỏng vấn. Nhìn thấy vòng đơn bạn đã thực hiện khá tốt rồi, chỉ chưa được bộc lộ hết nên tụi mình vẫn cho bạn cơ hội thứ hai. Cứ thật tâm học hỏi và tiến lên, rồi may mắn sẽ mỉm cười với bạn thôi.


Nếu thấy những chia sẻ này có ích với nhiều bạn, mình sẽ viết thêm. Có câu hỏi gì cứ comment ở dưới nhé. Những cảm nhận và đóng góp của các bạn là động lực rất lớn đối với mình. Chúc các bạn một ngày tốt lành.






602 views1 comment
notion.png

I wrote down everything that helped me immensely in the process of applying for US colleges. 

Here I want to quote Justin: the layperson takes 5 seconds to look at Michelangelo's David but still knows it's a masterpiece by a genius mastermind. You should have the same approach with writing essays. 

NEWSLETTER

Thanks for submitting!

Proudly created by Hang Nguyen, wanting to help all the learners out there.

bottom of page