top of page

Học thua

Writer's picture: Hang NguyenHang Nguyen

Updated: May 15, 2021

(bài viết từ tháng trước giờ mới đăng)


Hồi bé đến giờ tớ rất cứng đầu, đã muốn cái gì là phải thực hiện cho bằng được, và cuối cùng thì được thật. Như vậy cũng hay, vì tớ làm gì là nghiêm túc, toàn tâm toàn ý làm cho được thì thôi. Nhờ đó nên tớ xây dựng được một niềm tin rằng chỉ cần nỗ lực thì sẽ thành toàn.


Ấy mà cưỡi ngựa hăng quá mà ngã ngựa thì cũng đau. Vì giữ cái niềm tin đủ muốn là được nên tớ rất khó chấp nhận khi chuyện không như ý muốn, không khéo là mất hết ý chí và muốn tung hê tất cả. Nói thực, tớ chưa học được cách chấp nhận và vượt lên thất bại.


Mấy tháng qua rất nhiều thứ xảy ra buộc tớ phải làm hòa với thất bại. Trong các môn ở đây thì môn tớ chắc tay nhất là toán. Tớ tự tin thế nào cũng được 7/7 nên giúp bạn cùng lớp ôn lại cả chương. Kết quả thì cả 2 đứa đều được 6/7. Đến bài kiểm tra sau tớ dạy một bạn nữa học lại từ đầu. Kết quả là bạn được 6/7 còn tớ được 5. Khó tin thật, từ hôm đó đến giờ tớ không động lại đến toán. Không biết cách thất bại thì thành công cũng như lâu đài cát mong manh, rút cái là đổ, mà đổ là đổ nát.


Mà tại sao vậy? Thất bại thì mình đâm sợ cái mình đang phải đương đầu. Mà sao sợ? Sợ vì cái tôi nghĩ mình là ghê gớm lắm. Cái tôi không chấp nhận được mình sẽ mắc lỗi, mình sẽ không được như kỳ vọng của người khác, mình không phải trung tâm của vũ trụ. Nhưng mà mình sẽ phạm sai lầm, đời mình sẽ có lúc lên lúc xuống. Nhưng mà cũng chẳng sao, vì thực là cái lúc xuống đó mới là cái lúc mình học được nhiều nhất, để bật lên lần nữa, cái sai đó mới là chỗ cho mình hoàn thiện. Điểm yếu của mình thì vẫn luôn ở đó, có ngó lơ thì nó vẫn ở đó, chờ ngày lộ ra. Lúc lộ ra, ai mà nhìn thẳng vào thực tế mà sửa đổi thì lên được tầm khác, ai mà vùi nó đi thì nó sẽ lại trồi lên làm khổ mình lần nữa.


Vậy thì có đáng sợ không? Lúc nào hiểu được lên và xuống là hai mặt của một đồng xu, thì mình cứ đón nhận nó thôi. Chấp nhận được thì không tránh né, không tránh né tức là không sợ.


Cái quan trọng, là hiểu được giá trị của mình. Ừ thì tớ nhận điểm 5 đấy, nhưng tớ tự biết thực lực mình hơn thế nhiều, tớ cũng biết tớ mắc lỗi chủ quan chết người. Vũ trụ cho tớ một bài học, và quyết định của tớ sẽ cho thấy tớ đã học được nó hay chưa, hay lại vùi đi để nó trồi lên một ngày nào nữa. Tớ có thể để cái tôi cay cú rồi tình bạn rạn nứt, hoặc có thể tự mình cố gắng, xây dựng lại sự nghiệp học hành rồi giúp nhiều người khác nữa.


Thất bại lần thứ hai, là mới sáng hôm nay. Tối qua tớ tranh cử làm CA (College Assembly) - đại diện hội đồng trường. Tớ chuẩn bị rất kỹ, ăn ngủ cũng nghĩ đến nó. Tớ cũng được ủng hộ rất nhiều và tự tin vào năng lực bản thân. Vậy mà sáng dậy kết quả vẫn là không được, lại thua vào tay một bạn đăng ký muộn. Buồn thì cũng buồn, nhưng tớ nhìn nhận lại thử xem. Đầu tiên, đây không hẳn là thất bại, với tớ thì đó là một bước tiến tới thành công rồi. Tớ dám tham gia, nói năng trơn tru tự tin, không căng thẳng, nội dung đầy đủ, luận điểm chắc chắn, không có gì để chê. Tự so với bản thân của vài năm trước, làm bài nói tiếng Anh cũng run tay run chân, não ngưng hoạt động thì đây quả thực là sự trưởng thành lớn. Tớ cũng tự chứng tỏ với bản thân rằng, à hóa ra mình cũng có thể ngầu đét như thế. Thứ hai, dù không thắng cử nhưng tớ được rất nhiều người tớ quý ủng hộ. Họ không một chút nghi ngờ khả năng của tớ. Nói chuyện với họ cũng cho tớ nhận ra điểm mạnh yếu của bản thân mà thêm tin vào chính mình nữa. Thứ ba, cánh cửa này đóng lại thì cánh cửa khác mở ra. Nhìn lại, đặc thù công việc đó có thể không phù hợp với tớ. Tớ cũng không sợ thiếu việc để làm, đầu tư thời gian và công sức vào những ý tưởng khác, có khi lại đụng trúng gì đó hay ho. Ngày nào đó mình sẽ viết về thời gian rảnh - một tài nguyên quý báu không đi kèm hướng dẫn sử dụng.


Ấy mà, phải đón nhận được thất bại thì mới đón nhận được cuộc đời. Tớ thấy tớ giảng đạo ở trên đủ rồi nên sẽ kể chuyện (như tớ vẫn thích làm). Hồi kì 1, do ám ảnh cách dạy học Văn ở nhà nên tớ không dám học English Literature (Văn học Anh) mà chỉ khẽ khàng chọn English Language and Literature mức cơ bản - là mức nhẹ nhất trong nhóm đó. Xong vì con tim vẫn vẫy gọi Văn học , thầy dạy môn đó cũng rất thú vị nên tớ muốn nhảy sang. Éo le là vì chéo tiết nên tớ muốn vào lớp là phải học mức nâng cao luôn, mà tớ có bao giờ đọc Văn học Anh đâu, có mỗi Emma - Jane Austen mà không cuốn lắm. Lúc đó tớ vẫn tin lớp đó học toàn mấy ông bà văn học kinh điển với câu từ sang chảnh dài lê thê miên man đọc lú hết đầu. Tớ nói chuyện với thầy, thì ra không phải, nhưng mà vào lớp thì khả năng phải chịu điểm 5 đấy vì mới vào chưa quen sẽ không có điểm tốt đâu. Tớ chịu, 5 cũng được, em vẫn muốn học. Thế là hành trình chật vật của tớ bắt đầu. Tớ được đọc những tác phẩm độc đáo, có chiều sâu, được thảo luận quan điểm cá nhân với cả lớp về vấn đề trình bày trong tác phẩm. Tớ muốn hiểu tác phẩm đó thế nào cũng được, miễn là có lý luận, và cũng học cách tôn trọng cách hiểu của các bạn khác. Tớ nhảy vào, nhận ra thì ra văn học cũng có thể thật khác, tự do, sáng tạo, lý trí. Văn học đúng ra là phải như thế, không cần phải cao siêu khó đọc, không cần phải theo một lối diễn giải. Để nói về văn học và học văn thì tớ có thể dành riêng một bài. Tớ chỉ muốn nói ở đây tớ thật vui vì ngày hôm đó đã mạnh dạn ôm lấy thử thách đó. (kết quả là tớ vẫn được điểm 6 nhé)


Cứ sai đi vì cuộc đời cho phép

Cứ yêu đi dù rằng mình ngu si


yêu ngu si mình cũng có cái để kể nữa, nhưng để bài sau, tiện thể trả lời một bạn luôn


à cũng phải nói, sai hay ngu thì cũng trong phạm vi thôi, mà giới hạn là đâu thì các bạn tự hiểu nha, đừng bảo do tớ xúi, vì tớ có mạo hiểm thì cũng đã cân nhắc kỹ rồi.









acknowledgment


i would like to express my special thanks of gratitude to lian for existing

74 views0 comments

Recent Posts

See All

15 Days Challenge: Day 3

I have been really busy this past week and I am enjoying this busy-ness. I used almost every minute of my day from waking up to going to...

15 Days Challenge: Day 1

Do you ever wake up and decide that your life has to change? That you’re tired of always regretting that you didn’t do better and now...

Comments


NEWSLETTER

Thanks for submitting!

Proudly created by Hang Nguyen, wanting to help all the learners out there.

bottom of page